BLOGSACHIEP.BLOGSPOT.COM
Đang tải

Ta Là Võ Học Gia (dịch)

Giọng đọc:

Trạng Thái:

Giới thiệu: Ở thời buổi võ học suy tàn này, không chỉ có người tập võ không tìm được việc làm, Võ Sư cũng là một nghề nghiệp vô dụng trong trò chơi!. Lúc một người tập võ chân chính chọn phải nghề nghiệp vô dụng ấy, vinh quang của nó đã chiếu rọi toàn bộ đại lục!

Truyện bao hài, nhân vật chính bao mạnh, nhân vật phụ và quái thì bựa miễn bàn. Thỉnh nhảy hố


Nội Dung: Main của chúng ta, một đại thiếu gia thiên tài võ học, được hầu hạ cơm bưng nước rót thì biết làm gì sau khi theo vợ rời khỏi gia tộc, Vương Vũ lại chả biết gì làm gì ngoài võ thuật.

Được vợ giới thiệu chơi Trọng Sinh để kiếm tiền – một game thế giới thực tế ảo bẩn bựa từ người chơi tới NPC. Từ đây cuộc sống hắn sang một trang mới.
Toàn Chân Giáo là một bang hội ít người, nhưng nổi tiếng về độ vô sỉ và bẩn bựa, chỉ là thực lực ai nấy đều vô cùng cao, nên cũng ko ai “thịt” được bọn họ.
Mỗi một game thủ trong hội Toàn Chân Giáo này đều có cá tính vô cùng đặc biệt, kẻ thì vờ chính trực nhưng bụng đầy ý nghĩ xấu, người thì đã bày mưu kế chơi ai là chỉ có thành công, kẻ thì bựa tới mức không ai bì kịp… “Hũ mực đen” Toàn Chân Giáo này gặp được “tờ giấy trắng thật thà” Vương Vũ trong game Trọng Sinh.
Rốt cuộc ai sẽ nhuộm màu ai?
Mời các đạo hữu đón đọc bộ truyện: Ta Là Võ Học Gia (Đã dịch full), đầy hài hước và thú vị từ main chính cho tới nhân vật phụ lẫn NPC này để có những tràng cười vui vẻ sau những ngày làm việc học hành mệt mỏi.

Trích đoạn:

Sao thói đời ngày nay lại sa đọa thế này? Biết võ công là có tội sao? Đã hai tháng rồi, ngay cả một công việc mà hắn cũng không kiếm được, đường đường đàn ông con trai, thế mà hắn lại để vợ nuôi.
Ngay khi Vương Vũ mải mê suy nghĩ, cửa phòng ngủ mở ra: “Ông xã, ra ăn thôi. Hôm nay em nấu món sườn kho tàu mà anh thích nhất đấy…”
“Anh biết rồi!”
Vương Vũ móc đôi dép lê ra từ dưới gầm giường, chán chường bước ra ngoài.
Nhìn bàn đầy các món ăn, Vương Vũ lại càng khó chịu. Hắn cầm nửa chiếc bánh màn thầu trong tay, hồi lâu vẫn chưa ăn hết.
“Ông xã sao vậy? Anh không được vui à? Hay là thức ăn không hợp khẩu vị?” Cô gái hỏi.
Vương Vũ đáp: “Bà xã, bắt đầu từ ngày mai chúng ta ăn uống bình thường thôi nhé, không cần phải giống như trước đây đâu!”
Cô gái lắc đầu: “Làm vậy sao được, đừng nhìn em không biết võ công, nhưng em biết những người tập võ như các anh phải đầy đủ dinh dưỡng. Chỗ này tuy thua kém nhà mình, nhưng em không thể để anh đói bụng được!”
Cô nói không sai, người tập võ cần nhất là dinh dưỡng, ngày nào cũng canh suông nhạt nhẽo thì đã không có sức mà đứng được, còn tập võ thế nào nữa? Ví dụ như Vương Vũ, hắn là vị thiên tài tuyệt thế của gia tộc, lúc tập võ còn có chuyên gia dinh dưỡng, nhân viên xoa bóp chuyên nghiệp… Chi phí cho ngày đó mà so với hiện tại, quả thực chênh lệch như trên trời dưới đất vậy.
Vương Vũ thở dài: “Thôi, để anh làm một người bình thường luôn đi. Cứ tiếp tục như này em vất vả quá, anh lại chẳng thể làm gì cho cái nhà này…”
Nhìn bà xã mình đã sang đông rồi mà vẫn mặc đồ mùa thu mỏng manh, Vương Vũ chợt thấy đau lòng.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

Quảng cáo:

Nhạc nền nghe truyện

VIETCOMBANK: 0171003470282 TANG THANH MAI

THÔNG BÁO: NẾU AUDIO NÀO NGHE KHÔNG ĐƯỢC BÁO MÌNH NHÉ, ĐỢT NÀY TRIỀU ĐÌNH VÂY QUÉT VÀ XÓA AUDIO NHIỀU QUÁ!
Các Đạo Hữu đừng quên like, share & donate để ủng hộ Admin duy trì và phát triển website nhé. Nếu truyện bị lỗi các bạn vui lòng comment lại để Ad fix nhé. Chúc các bạn nghe truyện vui vẻ.